The mangrove horseshoe crab (Carcinoscorpius rotundicauda), also known as the round-tailed horseshoe crab,[2] is a species of horseshoe crab, a chelicerate arthropod found in tropical marine and brackish waters of India, Bangladesh, and Southeast Asia. It may also occur in Sri Lanka, Myanmar and the Philippines, but confirmed records are lacking.[3] It is the only species in the genus Carcinoscorpius.[4]
The biology, ecology and breeding patterns of C. rotundicauda and the two other Asian horseshoe crab species, Tachypleus gigas and Tachypleus tridentatus, have not been as well documented as those of the North American species Limulus polyphemus. All four extant species of horseshoe crabs are anatomically very similar, but C. rotundicauda is considerably smaller than the others and the only species where the cross section of the tail (telson) is rounded instead of essentially triangular.[5]
Horseshoe crabs are commonly known by biologists around the world as a living fossil because they have remained practically unchanged in terms of shape and size for millions of years. Although their physiology has changed over the years, their typical three piece exoskeleton, consisting of a prosoma, opisthosoma, and telson, has remained since the mid-Paleozoic era.[6] Fossils of horseshoe crabs that have been dated to over 400 million years ago look almost identical to those species that are still alive today.[7] The long existence of this body plan suggests its success. The three Asian species of horseshoe crabs form their own clade, and it is estimated that they diverged from the American species between 135 million years ago to 436 million years ago. [8][6]
The basic body plan of a horseshoe crab consists of three parts: the prosoma, the opisthosoma and the tail (telson). The prosoma is the large, dome-shaped frontal part at the carapace. The smaller rear carapace with spines on the edge is the opisthosoma. The rear extension that looks like a spike is the telson, which is commonly described as the tail.[9] Uniquely among the horseshoe crabs, the cross section of the tail of the mangrove horseshoe crab is rounded. It is essentially triangular in the other species.[5][10] The tail is used to turn itself right side up when overturned.[7]
The mangrove horseshoe crab is the smallest of the four living species of horseshoe crabs.[5] Like the other species, females grow larger than males. On average in Peninsular Malaysia, females are about 30.5–31.5 cm (12.0–12.4 in) long, including a tail that is about 16.5–19 cm (6.5–7.5 in), and their carapace (prosoma) is about 16–17.5 cm (6.3–6.9 in) wide. In comparison, the average for males is about 28–30.5 cm (11.0–12.0 in) long, including a tail that is about 15–17.5 cm (5.9–6.9 in), and their carapace is about 14.5–15 cm (5.7–5.9 in) wide.[11] There are significant geographic variations in the size, but this does not follow a clear north–south or east–west pattern. Those from West Bengal in India average somewhat smaller than those from Peninsular Malaysia, with a carapace width of about 16 cm (6.3 in) and 14 cm (5.5 in) in females and males respectively. Elsewhere it averages even smaller, with the smallest reported from the Balikpapan and Belawan regions in Indonesia where the carapace width of females is about 13 cm (5.1 in) and in males 11 cm (4.3 in).[10] The largest females of the species may reach up to 40 cm (16 in) in length, including the tail.[5]
Uncommon for chelicerates, horseshoe crabs have two compound eyes. The main function of these compound eyes is to find a mate. In addition, they have two median eyes, two rudimentary lateral eyes, and an endoparietal eye on their carapace and two ventral eyes located on the underside by the mouth. Scientists believe the two ventral eyes aid in the orientation of the horseshoe crab when swimming.[5] Each individual has six pairs of appendages. The first pair, the chelicerae, are relatively small and placed in front of the mouth. They are used to place food in it. The remaining five pairs of legs are placed on either side of the mouth and are used for walking/pushing. These are the pedipalps (first pair) and the pusher legs (remaining four pairs).[5][10] Most of the appendages have straight, scissor-like claws, but in males the first and second pair of walking legs have strongly hooked "scissors", which are used for grasping the female during mating.[10] Located behind their legs are book gills. These gills are used for propulsion to swim and to exchange respiratory gases.[5]
This species occurs only in Asia around the Indo-West Pacific region where the climate is tropical or subtropical.[12] These horseshoe crabs can be found to exist throughout southeast Asia in shallow waters with soft, sandy bottoms or extensive mud flats. The mangrove horseshoe crab is benthopelagic, spending most of its life close to or at the bottom of a body of their brackish, swampy water habitat, such as mangroves.[12] This is the habitat for which it gains its common name: mangrove horseshoe crab. Scientists have studied the distribution of mangrove horseshoe crabs in Hong Kong specifically. The researchers noted their abundance on the beaches of Hong Kong before the sharp decline in population over the past ten years. In the study, they found an uneven distribution of the horseshoe crabs throughout Hong Kong, with a greater abundance found in the western waters. They predict this unevenness is due to the estuarine hydrography in the western waters, influenced by the Pearl River. They also found that T. tridentatus can coexist in the same habitat as the mangrove horseshoe crab.[13]
Mangrove horseshoe crabs are selective benthic feeders, feeding mainly on insect larvae, small fish, oligochaetes, small crabs and thin-shelled bivalves.[14] Lacking jaws, it grinds up the food with bristles on its legs and places it in its mouth using its chelicerae. The ingested food then enters the cuticle-lined oesophagus and then the proventriculus. The proventriculus is made up of a crop and a gizzard. The crop can expand to fit the ingested food, while the gizzard grinds the food into a pulp.[5] Studies have found that mangrove horseshoe crabs have a strong preference for insect larvae over the other organisms on which it also feeds.[14]
In the spring, horseshoe crabs migrate from the deeper water to the shallow, muddy areas. Nesting usually follows the cycle of the high tide of the full and new moons. During the mating period, the males will follow and cling to the backs of their potential mates using modified prosomal appendages for long periods of time before the egg-laying has occurred. Horseshoe crab species with low spawning densities and 1:1 sex ratios, such as the mangrove horseshoe crab, are found to be monogamous. In addition, the female does not choose her mate. Males find their female mates with the use of visual and chemoreceptive signals.[15] Once a mate is found, the female digs a hole and lays the eggs while the male externally fertilizes them. Once the eggs are laid, the male and female go back to the ocean, and the eggs develop on their own.[15] Their eggs are large, and after a couple weeks, the eggs hatch into miniature versions of the adults. The females lay about 3500 of them.
Mangrove horseshoe crabs in Singapore breed from August to April. Juveniles grow about 33% bigger each time they molt, and it takes the juveniles about five molts to grow from 2 centimetres (0.79 in) to adult size.[16]
Thousands of the horseshoe crabs are caught by local fishermen.[17] While the crabs have very little flesh, their roe is prized as a delicacy, in Thailand most commonly served as a salad called yam khai maeng da (ยำไข่แมงดา).[18]
There have occasionally been cases of food poisonings or even deaths after consuming the crabs as they were misidentified as another horseshoe crab species, Tachypleus gigas. Unlike larger T. gigas, C. rotundicauda is known to often contain lethal tetrodotoxin.[19]
In addition, horseshoe crabs are prized for their blue blood, as it is widely used in biomedical sciences for the development of drugs for diseases like mental exhaustion and gastroenteritis. The blood contains a chemical called Limulus amoebocyte lysate (LAL) that can be used to detect germs and their endotoxins.[17]
The mangrove horseshoe crab (Carcinoscorpius rotundicauda), also known as the round-tailed horseshoe crab, is a species of horseshoe crab, a chelicerate arthropod found in tropical marine and brackish waters of India, Bangladesh, and Southeast Asia. It may also occur in Sri Lanka, Myanmar and the Philippines, but confirmed records are lacking. It is the only species in the genus Carcinoscorpius.
The biology, ecology and breeding patterns of C. rotundicauda and the two other Asian horseshoe crab species, Tachypleus gigas and Tachypleus tridentatus, have not been as well documented as those of the North American species Limulus polyphemus. All four extant species of horseshoe crabs are anatomically very similar, but C. rotundicauda is considerably smaller than the others and the only species where the cross section of the tail (telson) is rounded instead of essentially triangular.
Carcinoscorpius rotundicauda, ou limule à queue ronde, est l'une des quatre espèces vivantes et connues de limule. On peut la rencontrer en Indonésie et en Asie du Sud-Est où elle a disparu de l'île de Kinmen à Taïwan. Les quatre espèces de limule vivantes sont similaires du point de vue de leur écologie, de leur morphologie et de leur sérologie. C'est la seule espèce vivante du genre Carcinoscorpius.
Limulus rotundicauda Latreille, 1802 est le protonyme sous lequel Latreille l'a décrite en 1802[1]. En 1902, Reginald Innes Pocock a créé le genre Carcinoscorpius à partir de cette espèce et l'a renommée Carcinoscorpius rotundicauda (Latreille, 1802)[2].
Carcinoscorpius rotundicauda, ou limule à queue ronde, est l'une des quatre espèces vivantes et connues de limule. On peut la rencontrer en Indonésie et en Asie du Sud-Est où elle a disparu de l'île de Kinmen à Taïwan. Les quatre espèces de limule vivantes sont similaires du point de vue de leur écologie, de leur morphologie et de leur sérologie. C'est la seule espèce vivante du genre Carcinoscorpius.
Carcinoscorpius rotundicauda is een geleedpotige uit de familie degenkrabben (Limulidae).
De soort komt voor in India, Indonesië, Maleisië, de Filipijnen, Singapore en Thailand.
Het is de enige soort in het monotypische geslacht Carcinoscorpius.
Bronnen, noten en/of referenties
Carcinoscorpius rotundicauda, é uma espécie de caranguejo da família Limulidae.
Pode ser encontrada nos seguintes países: Índia, Indonésia, Malásia, as Filipinas, Singapura e Tailândia.
Carcinoscorpius rotundicauda, é uma espécie de caranguejo da família Limulidae.
Pode ser encontrada nos seguintes países: Índia, Indonésia, Malásia, as Filipinas, Singapura e Tailândia.
Carcinoscorpius rotundicauda là danh pháp hai phần của một loài trong họ Sam (Limulidae). Tên gọi trong dân gian của nó bằng tiếng Việt là so, so biển hay sam nhỏ, tên gọi dịch từ tiếng Anh có nghĩa là cua móng ngựa. Nó được tìm thấy trong khu vực ven biển thuộc Ấn Độ, Indonesia, Malaysia, Philippines, Singapore, Thái Lan và Việt Nam. Nó cũng là loài duy nhất còn sinh tồn của chi Carcinoscorpius.
Bốn loài thuộc họ Sam gồm: Limulus polyphemus, Tachypleus tridentatus, Tachypleus gigas, Carcinoscorpius rotundicauda có đặc tính sinh học khá giống nhau: Thân có vỏ cứng hình móng ngựa, chia làm ba phần: giáp đầu ngực, giáp bụng và đuôi kiếm. Toàn bộ phần thân nằm ở phía bụng, có 6 đôi chi đầu ngực và 6 đôi chi giáp bụng. Mắt lớn ở trên lưng. Màu nâu xanh hoặc vàng đậm hay màu xám. Tại Việt Nam có hai loài:
So có kích thước bé hơn Sam (khoảng 20 – 25 cm, chưa kể đuôi), khối lượng nhỏ hơn 1 kg. Trong khu vực châu Á, So có phân bố ở miền nam Philippin, Indonesia, Malaysia, Thái Lan và vịnh Bengal. Ở Việt Nam, So thường sống ở vùng sình lầy ven bờ vịnh Bắc Bộ, miền Trung và Nam Bộ.
Cả 04 họ Sam đều có đặc điểm: Sống vùi trong cát. Khi nước lên thường theo nước triều vào bờ để bắt mồi. Tìm kiếm thức ăn bằng cách ủi bùn. Thức ăn chính là động vật thân mềm, giun nhiều tơ, tảo biển và mùn bã hữu cơ. Tăng trưởng qua mỗi lần lột vỏ. Sam thường sống cặp đôi, con đực nhỏ hơn bám trên lưng con cái. Để Sam phát triển trở thành cá thể có kích thước trưởng thành, chúng cần thời gian khoảng 10 năm. Còn con So thì thường đi lẻ một mình.
04 loài họ Sam có đặc điểm sinh sản tương tự nhau. Mùa sinh sản từ tháng 3 đến tháng 10 hàng năm. Vào mùa sinh sản, con đực bắt cặp con cái để giao phối: con đực bám trên lưng con cái bằng 02 mấu gai đặc biệt trên giáp vỏ của chúng. (Như vậy không chỉ có Sam mới đi theo cặp mà So cũng có thể bắt cặp đi với nhau). Sau 3 năm tuổi với nhiều lần lột vỏ, Sam thành thục và đẻ trứng trên những bãi cát. Lượng trứng từ 1.700 – 24.150. Trung bình 20.742 trứng. Trứng được vùi sâu 20m dưới cát. Đường kính trứng 2 - 3mm. Trứng nở sau 6 – 8 ngày được ấp dưới cát.
- Độc tố tetrodotoxins C11H17O8N3: là chất độc thần kinh, rất độc, gây tử vong cao, chất này cũng được phân lập từ một số loại vi khuẩn: epiphytic bacterium, vibrio species, pseudomonas species (yasumoto 1987), ở da và nội tạng con so, kỳ nhông, bạch tuộc vòng xanh, cóc, cá nóc.
- Độc tố tetrodotoxins không phải là một protein, tan trong nước, không bị nhiệt phá hủy, khi nấu chín hay phơi khô, sấy, độc chất vẫn tồn tại (có thể bị phân hủy trong môi trường kiềm hay acid mạnh). Tetrodotoxins có tính bền vững rất cao: cho độc tố vào dung dịch HCl (acid chlohydric) 0,2 đến 0,3% sau 8 giờ mới bị phân hủy; đun sôi (100 °C) thì sau 6 giờ mới giảm được một nửa độc tính; muốn phá hủy hoàn toàn độc tính phải đun sôi ở 200 °C trong 10 phút.
- Độc tố tetrodotoxins hấp thu nhanh qua đường ruột, dạ dày trong 5-15 phút. Đỉnh cao tetrodotoxins trong máu là 20 phút và thải tiết qua nước tiểu sau 30 phút đến 3-4 giờ.
So là loài cực độc vì trong So có chứa độc tố tetrodotoxins rất nguy hiểm. Độc tố được tập trung chủ yếu trong buồng trứng của con So. Trong mùa sinh sản, mức độ sản sinh ra độc tố số lượng lớn. Độc tố từ buồng trứng có thể lây lan sang các bộ phận khác của So. Khi ăn phải, độc tố hấp thu vào cơ thể một cách nhanh chóng và chỉ sau 30 phút đến 2 giờ sẽ có cảm giác tê môi và đầu lưỡi, đau bụng, vã mồ hôi, giãn đồng tử, tăng tiết đàm nhớt, nôn ói, tụt huyết áp, co giật, liệt hô hấp, hôn mê và có thể tử vong nếu bệnh nhân không được đưa đến bệnh viện kịp thời.
Hiện thế giới chưa có thuốc giải độc đặc hiệu cho ngộ độc tetrodotoxins. Điều đáng nói là tetrodotoxins không bị tiêu diệt bởi nhiệt độ cao, do đó khi nấu chín, thịt So vẫn còn độc hại. Hiện nay, không có thuốc giải độc tetrodotoxins. Một vài loài hải sản khác hầu hết chứa độc tố nguy hiểm, thịt rất ngon và có giá trị dinh dưỡng cao như thịt cá nóc, bạch tuộc đốm xanh.
Đuôi Sam có tiết diện hình tam giác, ba cạnh kéo dài đến tận cuối đuôi, ở đỉnh tam giác có các gai nhọn giống như lưỡi cưa. Ngược lại đuôi So có tiết diện hình tròn hoặc hình trứng, không có gai. Sam thường đi theo cặp, con đực hay bám trên lưng con cái. Tuy nhiên cần lưu ý nếu vào mùa sinh sản, không phải chỉ có Sam đi theo cặp mà So cũng rất có thể đi cặp với nhau.
So thường có kích cỡ và trọng lượng nhỏ hơn sam. Nhưng không đủ độ tin cậy nếu chúng ta chỉ phân biệt Sam và So qua kích thước và trọng lượng, để trưởng thành, Sam cần thời gian khoảng mười năm, do đó rất có thể con So sẽ bị nhầm với con Sam còn non.
Nguyên nhân tử vong do ngộ độc So là do độc tố tetrodotoxins có trong thịt của con So triệu chứng gây liệt cơ hô hấp và hạ huyết áp. Lượng độc tố tetrodotoxins trong 100 gam thịt, trứng So đủ gây tử vong 01 người. Đặc điểm của ngộ độc So là thời gian ủ bệnh rất ngắn, diễn biến nhanh, mức độ nặng tùy thuộc vào lượng thức ăn mà nạn nhân tiêu thụ. Nếu thời gian ủ bệnh kéo dài thì tình trạng ngộ độc lại nhẹ, hiếm khi tử vong.
Biểu hiện quan trọng nhất là ở giai đoạn sau khi ăn 20 phút đến 3 giờ, môi và lưỡi hơi bị tê. Tiếp đó là các ngón tay bị tê cứng có thể kèm theo đau đầu, đau bụng đôi khi kèm theo nôn mửa. Sau đó là tê liệt vận động, ngồi khó khăn, tê liệt tri giác, nói khó khăn, khó thở, huyết áp tụt nhanh rồi rơi vào trạng thái mất ý thức và tắt thở nhanh sau đó.
Carcinoscorpius rotundicauda là danh pháp hai phần của một loài trong họ Sam (Limulidae). Tên gọi trong dân gian của nó bằng tiếng Việt là so, so biển hay sam nhỏ, tên gọi dịch từ tiếng Anh có nghĩa là cua móng ngựa. Nó được tìm thấy trong khu vực ven biển thuộc Ấn Độ, Indonesia, Malaysia, Philippines, Singapore, Thái Lan và Việt Nam. Nó cũng là loài duy nhất còn sinh tồn của chi Carcinoscorpius.
Carcinoscorpius rotundicauda
(Latreille, 1802)
Carcinoscorpius rotundicauda (лат.) — вид хелицеровых из отряда мечехвостов.
Тело состоит из просомы, опистосомы и хвоста.
Диету составляют личинки насекомых, мелкая рыба, небольшие крабы, малощетинковые черви, а также двустворчатые[2].
Распространён в водах Индии, Бангладеш, Индонезии, Малайзии, Сингапура, Таиланда, Камбоджи, Вьетнама, Китая (в том числе на Гонконге). Их также замечали на Шри-Ланке, Филиппинах и в Мьянме, но здесь речь идёт о неподтверждённых наблюдениях[3].
Местные рыбаки вылавливают тысячи мечехвостов[4].
Кровь используется в медицине, икра считается деликатесом и входит в состав тайского салата yam khi maeng da (ยำไข่แมงดา)[5].
Имеются случаи отравлений (даже смертельных) при потреблении этих мечехвостов в пищу, когда их путали с представителями вида Tachypleus gigas, в отличие от которого Carcinoscorpius rotundicauda содержат тетрадотоксин[6].
Carcinoscorpius rotundicauda (лат.) — вид хелицеровых из отряда мечехвостов.
圓尾鱟(学名:Carcinoscorpius rotundicauda),也叫馬蹄蟹或鱟,是世界自然基金會“海洋十寶”之一,也是現存鱟類中個體最小的一种。圓尾鱟有毒[2]。
雖然被稱為馬蹄蟹,不過圓尾鱟實際上比起螃蟹,與蜘蛛和蠍子擁有更近的親緣關係(同屬於螯肢亞門)。圓尾鱟的名稱緣由來自於其尾部(尾節)截面為圓形,其他種類的鱟尾部則皆為三角形[3]。
見於印度、孟加拉、印尼、馬來西亞、新加坡、泰國、柬埔寨、緬甸、中國與香港沿海與汽水地區[4]。成年圓尾鱟多見於深水,而幼鱟多見於潮間帶淺水區。
潮間帶沙灘和泥灘是牠們的繁殖地。圓尾鱟會於滿月與新月水漲時到聚集至沙泥灘,圓尾鱟採單配偶制,雄鱟會透過螯肢攀附在雌鱟身上直到雌鱟產卵,每隻雌性每次約產下二千枚卵,雄性會在雌性產卵後進行體外受精。但由於圓尾鱟在野外的存活率偏低,在一萬隻幼鱟中,大約只有1到2只可存活10到15年。
新加坡的圓尾鱟繁殖期為四月至八月,每次蛻皮(英语:Moulting)後幼體的體型能增加33%,經歷五次蛻皮後幼體就會從2厘米(0.79英寸)成長至成年體長[5]。
圓尾鱟為底棲生物,主要以沙蟲、蠕蟲、小蟹、蠔和貽貝的雙殼類動物為食[6]。
圓尾鱟受到過度捕捞,数量已銳減[7]。但世界自然保護聯盟紅色名錄把圓尾鱟列入“資料不足”部分。
圓尾鱟的肉並不多,但是其卵多半會被視為珍饈,泰國人會將其卵與雞蛋混在一起做成「yam khi maeng da(ยำไข่แมงดา)」食用[8],圓尾鱟其實有毒性[9],相較於其他較大型的鱟,圓尾鱟含有足以使人類致命的河魨毒素[10]。生物學上,其藍色的血可用來緩解精神疲劳以及治療腸胃炎。它們的血液還可以做成鲎试剂來進行内病原體脂多糖检测[7]。