Trogia és un gènere de fongs, que viuen en la fusta podrida, i pertanyen a la família Marasmiaceae. Rep aquest nom pel micòleg suís Jacob Gabriel Trog. El gènere conté unes 20 espècies de distribució tropical i subtropical.
Com altres fongs que viuen sobre la fusta podrida, els Trogia tenen enzims que degraden la lignina, a polisacàrids complexos. Trogia buccinalis ha estat investigada per usar els seus enzims per degradar molècules de la contaminació com és l'antracè, el pentaclorofenol, i el clorur de polivinil.[1]
L'espècie Trogia venenata va estar implicada en la mort de 400 persones a Yunnan, Xina. La mort va ser causada per arrítmia cardíaca induïda per aminoàcids tòxics del bolet. Potser l'element contaminant bari va incrementar la toxicitat d'aquest bolet.[2]
Trogia és un gènere de fongs, que viuen en la fusta podrida, i pertanyen a la família Marasmiaceae. Rep aquest nom pel micòleg suís Jacob Gabriel Trog. El gènere conté unes 20 espècies de distribució tropical i subtropical.
Com altres fongs que viuen sobre la fusta podrida, els Trogia tenen enzims que degraden la lignina, a polisacàrids complexos. Trogia buccinalis ha estat investigada per usar els seus enzims per degradar molècules de la contaminació com és l'antracè, el pentaclorofenol, i el clorur de polivinil.
Trogia is a genus of fungi in the family Marasmiaceae. It is named after a Swiss mycologist Jacob Gabriel Trog. The genus contains about 20 species that are widely distributed in tropical areas.
The genus was first circumscribed by Elias Magnus Fries in 1835.[1] He set the type species as Trogia montagnei, a species that had been described by French mycologist Camille Montagne in 1834 as Cantharellus aplorutis.[2] The type has since been lost, and as a result, there has been some historical disagreement as to the boundaries of the genus. The British botanist Edred John Henry Corner emended the genus in 1966 to include 56 species.[3] Rolf Singer disagreed with this broad species concept in the fourth edition of his Agaricales in Modern Taxonomy (1986), and only included three species: T. cantharelloides, T. buccinalis, and T. montagnei. He considered most of the species included by Corner as better placed in genera like Hemimycena, Mycena, Gerronema, Hydropus, and Hymenogloea.[4] Corner later defended his species concept in a 1991 publication.[5][6]
The genus contains species with clitocyboid (gilled mushrooms that lack partial veils and feature white, yellowish, or pinkish spore prints) to omphalinoid (mushroom with a decurrent gill attachment, a cartilage-like stem, a broad or depressed cap surface and lacking a ring and volva) fruit body types. The fruit bodies are tough when dry, but can revive when moistened. They grow on rotting wood or woody material.[4]
Species in the genus are found in tropical and subtropical areas.[4] Trogia cantharelloides (Mont.) Pat. is a widespread neotropical species,[7] recorded from Puerto Rico,[8] and Cuba among other places.
As a wood-rotting fungus genus, species of Trogia have enzymes that break down lignin, a complex polysaccharide that is largely responsible for giving wood its strength. Trogia buccinalis has been investigated for its ability to use these enzymes to break down common pollutant molecules such as anthracene, pentachlorophenol, and polyvinylchloride.[9]
One species, Trogia venenata,[10] colloquially known as "little white" has been implicated in the deaths of around 400 people in Yunnan province, southwestern China. Appearing after local rainfall, the mushrooms contain toxic amino acids and seem to be cardiotoxic in susceptible people,[11] causing fatal arrhythmia. The amino acids are not used in proteins, and one is new to science, According to taxonomist Yang Zhuliang, Trogia was not previously thought to contain poisonous species. A team led by Chinese Center for Disease Control and Prevention epidemiologist Zeng Guang suggested that the element barium, present in local foods and contaminated water, may increase the toxicity of the Trogia mushroom.[12] This has been disproved by later studies.[13]
The 10th edition of the Dictionary of the Fungi (2008) estimated there were about 20 species in the genus.[14] As of September 2015, Index Fungorum list 74 valid species in the genus.[15]
Trogia is a genus of fungi in the family Marasmiaceae. It is named after a Swiss mycologist Jacob Gabriel Trog. The genus contains about 20 species that are widely distributed in tropical areas.
Trogia es un género de hongos en la familia Marasmiaceae. Su nombre hace referencia al micólogo suizo Jacob Gabriel Trog. El género contiene unas 20 especies con una distribución amplia en regiones tropicales.
El género contiene especies de hongos con cuerpos fructiferos clitociboides (hongos con laminillas que no poseen velos parciales y cuyas esporadas son blancas, amarillentas o rosadas) a omfalinoides (hongos con laminillas adosadas, un estipe similar a cartílago, un sombrero cuya superficie es amplia o deprimida y que no posee un anillo y tipo volva). Los cuerpos fructíferos son duros cuando secos, pero reviven si se los humedece. Crecen sobre madera en descomposición o material forestal leñoso.[1]
Las especies de este género habitan en zonas tropicales y subtropicales.[1] Trogia cantharelloides (Mont.) Pat. es una especie neotropical con una distribución amplia,[2] con registros en Puerto Rico,[3] y Cuba además de otros sitios.
Por ser un género de hongo de podredumbre de la madera, las especies de Trogia tienen enzimas que rompen la lignina, un complejo polisacárido que es el responsable en gran medida de la resistencia de la madera. Trogia buccinalis ha sido investigada por su capacidad de utilizar estas enzimas para partir moléculas polucionantes tales como antraceno, pentaclorofenol, y policloruro de vinilo.[4]
La especie, Trogia venenata,[5] comunemente denominada "pequeño blanco" ha estado relacionada con la muerte de unas 400 personas en la provincia de Yunnan, en el sur oeste de China. Los hongos crecen luego de lluvias y contienen aminoácidos tóxicos y parecería son cardiotóxicos para ciertas personas susceptibles,[6] causando arritmia fatal. Los aminoácidos no son usados en proteínas, y uno de ellos era desconocido con anterioridad. Según el taxonomista Yang Zhuliang, anteriormente no se tenían registros de que Trogia contuviera especies venenosas. Un equipo liderado por el epidemiólogo Zeng Guang ha sugerido que el elemento bario, que se encuentra en los alimentos locales y agua contaminada, podría aumentar la toxicidad de Trogia.[7] Sin embargo ello ha sido descartado por estudios posteriores.[8]
En la décima edición del Dictionary of the Fungi (2008) se estimaba que existían unas 20 especies en este género.[9] Index Fungorum en el 2015, indica 74 especies válidas en este género.[10]
Trogia es un género de hongos en la familia Marasmiaceae. Su nombre hace referencia al micólogo suizo Jacob Gabriel Trog. El género contiene unas 20 especies con una distribución amplia en regiones tropicales.
Trogia là một chi nấm trong họ Marasmiaceae, thuộc bộ Agaricales. Danh pháp khoa học của chi được đặt theo tên nhà nghiên cứu người Thụy Sĩ, Jacob Gabriel Trog. Chi nấm hiện có khoảng 20 loài, phân bố rộng rãi ở khu vực nhiệt đới.
Thể quả của nấm trở nên cứng khi khô, nhưng có thể sống lại nếu được làm ẩm. Nấm phát triển trên các loại thân gỗ mục.[1]
Các loài trong chi được tìm thấy ở các khu vực thuộc vành đai khí hậu nhiệt đới và cận nhiệt.[1] Loài Trogia cantharelloides phân bố rộng rãi ở Trung và Nam Mỹ,[2] đã có ghi nhận loài này xuất hiện ở Puerto Rico,[3] Cuba và các nơi khác.
Cuốn Từ điển về Nấm ("Dictionary of the Fungi", tái bản lần thứ 10, năm 2008) ước tính chi có khoảng 20 loài.[4] Tính đến tháng 9 năm 2015, Index Fungorum công nhận tổng cộng 74 loài sau thuộc về chi Trogia:[5]
Trogia là một chi nấm trong họ Marasmiaceae, thuộc bộ Agaricales. Danh pháp khoa học của chi được đặt theo tên nhà nghiên cứu người Thụy Sĩ, Jacob Gabriel Trog. Chi nấm hiện có khoảng 20 loài, phân bố rộng rãi ở khu vực nhiệt đới.