The pufferfish known as the Torafugu (Takifugu rubripes) has at least two claims to fame. First, the genome of this species was the first vertebrate genome to be sequenced and made publicly available after the human genome. Pufferfish genomes are the smallest known for vertebrates, only around 400 Mb (about an eighth the size of the human genome). Pufferfishes were suggested as appealing "model" vertebrates for genomic analysis in part because, although compact, theirgenomes have essentially the same genes and regulatory sequences as other vertebrates, so less effort is needed to obtain a comparable amount of information (Brenner et al. 1993). Analysis of the Torafugu genome together with the genomes of another pufferfish,Tetraodon nigroviridis, and other vertebrates have provided new insights into the evolution of vertebrates (e.g., Jaillon et al. 2004). For technical information about the Torafugu genome, visit the Fugu Genome Project webpage.
Torafugus's second claim to fame is as a dangerous delicacy in Japan. Fugu is a Japanese dish prepared in various ways from certain species of pufferfish (Takifugu, Lagocephalus, Sphoeroides) or porcupinefish (Diodon)--but especialy from Ta. rubripes. What makes fugu so exciting and sets it apart from other fish sold in restaurants is that it is potentially deadly. Fugu can contain lethal amounts of the poison tetrodotoxin (TTX) in its organs, especially the liver and ovaries, and also in the skin. The poison paralyzes the muscles while the victim remains fully conscious until eventually dying from asphyxiation. There is no known antidote. Even miniscule traces of the toxin are said to cause the diner’s lips to go numb and turn his mind to the possibility that this could be his last meal. With the stakes so high, chefs must be highly trained to prepare fugu and it is not widely available outside Japan—in fact, it is illegal to sell it in most or all of the European Union and its preparation and sale is tightly regulated in the United States.
Different pufferfish species and different body parts vary substantially in their TTX concentration (Noguchi and Arakawa 2008). Some recent research has indicated that the toxin may be derived from TTX-laden bacteria working their way up the food chain to the pufferfish, making safe-to-eat farmed fugu a possibility (e.g., see Noguchi and Arakawa 2008; Yuan et al. 2011). Some purists, predictably, insist that the taste of farmed fugu cannot compare with the sublime flavor of the wild fish—or could it just be the lack of adrenaline in the diner’s body that tames the flavor of poison-free farmed fugu? Food writer Adam Platt's 2008 account of dining on fugu in Tokyo can be read in New York Magazine.
The genus Takifugu includes around two dozen species, all of which are found in marine waters around China, Korea, and Japan, although additional morphological and genetic analyses are needed to resolve some taxonomic questions (e.g., see Song et al 2001; Reza et al 2008). Yamanoue et al. (2008) used whole mitochondrial genome sequences from 15 Takifugu species and eight other tetraodontid pufferfishes (plus two outgroups.) to investigate phylogenetics relationships within this Takifugu. Their analyses indicated that Takifugu species are very closely related to each other and speciated over a relatively short period in the limited area of the East Asian marine waters.
Takifugu rubripes és una espècie de peix de la família dels tetraodòntids i de l'ordre dels tetraodontiformes.[4]
És un peix demersal i de clima temperat.[5]
Es troba a Àsia: des de l'oest del Mar del Japó, el Mar de la Xina Oriental i el Mar Groc fins a Muroran (Hokkaido, el Japó).[5][7][8][9][10][11][12][13][14][15][16][17]
Takifugu rubripes és una espècie de peix de la família dels tetraodòntids i de l'ordre dels tetraodontiformes.
Takifugu rubripes, commonly known as the Japanese puffer, Tiger puffer, or torafugu (Japanese: 虎河豚), is a pufferfish in the genus Takifugu. It is distinguished by a very small genome that has been fully sequenced because of its use as a model species and is in widespread use as a reference in genomics.[3]
The species is often referred to in the genomics literature as Fugu rubripes. The genus Fugu is a synonym of the currently preferred Takifugu.[4] Takifugu is Japanese for puffer and rubripes comes from the Latin ruber and pēs meaning ruddy foot.
The species is known from the Sea of Japan, East China Sea and Yellow Sea north to southern Sakhalin, at depths of 10–135 m (33–443 ft). It is a demersal species. Spawning occurs in estuaries; young fish can tolerate a wide range of salinities and will remain in river mouths and lagoons, maturing for one year before migrating permanently to the open ocean.[1]
A feature of this species is that it has a very small genome, which is used as a ‘reference’ for identifying genes and other elements in human and other vertebrate genomes. The genome was published in 2002 by the International Fugu Genome Consortium via whole genome shotgun sequencing. After being initiated in 1989, it was the first vertebrate genome after the human genome to be made publicly available.[5] It remains among the smallest known vertebrate genomes; its number of base pairs is ~6% and the number of previously known protein-coding genes ~13% that of the human genome, although the number of chromosomes (22) is comparable to that of humans (23). This makes it particularly useful for comparative studies. Current estimates show a total of 392,376,244 base pairs, 1,138 known and 18,093 novel protein-coding genes, and 593 RNA genes.[6]
One type of torafugu, 22-seiki fugu (meaning "22nd-century fugu"), has been genetically modified by removing four leptin receptor genes that control appetite. The result has increased appetite and weight gain, growing on average 1.9 times faster than normal torafugu. It is sold commercially as food.[7][8]
As some other pufferfish, some organs of the Japanese puffer contain tetrodotoxin and are highly toxic. The toxin is highly concentrated in liver and ovaries, slightly present in the intestines and flesh, and absent from skin and testes.[1]
The Japanese puffer is classified as Near Threatened by the IUCN. It is one of the most valuable commercial fishes in Japan, and although current catches (101 tonnes / year in 2004, down from a peak of 2,000 tonnes in 1987) are small compared to those of many other commercial species such as sardines and anchovy, they appear to be unsustainable and prevent the recovery of the species from earlier over-exploitation. Gear restrictions (most catches occur by longline fishing) and adjustments of fishery seasons to protect juveniles have been recommended to aid recovery. The species is extensively raised in aquaculture.[1]
{{cite journal}}
: Missing or empty |title=
(help)CS1 maint: uses authors parameter (link) Takifugu rubripes, commonly known as the Japanese puffer, Tiger puffer, or torafugu (Japanese: 虎河豚), is a pufferfish in the genus Takifugu. It is distinguished by a very small genome that has been fully sequenced because of its use as a model species and is in widespread use as a reference in genomics.
Takifugu rubripes es una especie de peces de la familia Tetraodontidae en el orden de los Tetraodontiformes.
Los machos pueden llegar alcanzar los 80 cm de longitud total.
Es un pez de mar, de clima templado y de hábitos demersales.
Se encuentran en Asia: desde el oeste del Mar del Japón, el Mar de la China Oriental y el Mar Amarillo hasta Muroran (Hokkaido, el Japón ).
Takifugu rubripes es una especie de peces de la familia Tetraodontidae en el orden de los Tetraodontiformes.
Takifugu rubripes Takifugu generoko animalia da. Arrainen barruko Tetraodontidae familian sailkatzen da.
Takifugu rubripes Takifugu generoko animalia da. Arrainen barruko Tetraodontidae familian sailkatzen da.
Takifugu rubripes (syn. Fugu rubripes) eli fugu on tunnetuin pallokalalaji.
Takifugu rubripes voi kasvaa 80 senttimetriä pitkäksi.[3] Sen vatsapuoli on vaalea, selkäpuoli tummapilkkuinen. Rintaevän takana on laajempi musta läikkä, jossa on ohuet vaaleankeltaiset reunat.
Takifugu rubripes -pallokaloja elää Tyynenmeren luoteisosassa, Kiinan ja Japanin lähivesillä. Poikaset elävät jokisuiden murtovedessä, mutta aikuiset muuttavat meriveteen.[3]
Takifugu rubripes -pallokaloja kasvatetaan Japanissa ruokakaloiksi. Pallokala-ateriat ovat äärimmäisen himottuja, vaikka sen tietyt osat, etenkin maksa, ovat äärimmäisen myrkyllisiä. Kala itsessään on miedon makuinen, mutta siihen jäänyt myrkky kihelmöi huulissa.[4]
Viljeltyjä kaloja tutkimalla on selvitetty, että myrkky on peräisin eräästä bakteerilajista, jota kala saa ravintonsa mukana. Jos kalaa on ruokittu vain myrkyttömällä ruoalla tarpeeksi kauan, siitä voi syödä jopa maksan.[5]
Jotta kokki saa erityisluvan valmistaa tätä pallokalaa ruoaksi, hänen on suoritettava näyttökoe, jossa kala fileoidaan, turvalliset ja vaaralliset osat lajitellaan eri tarjottimille ja merkitään asiaankuuluvasti.[6]
Vuosisatoja vanhan kiellon mukaan Japanin keisari ei saa uhmata kuolemaa syömällä fugua. Vuosina 1996–2008 fuguun kuoli Japanissa yhteensä 34 henkeä, eli keskimäärin lähes kolme vuodessa. Kuolemien määrä on kuitenkin vähentynyt. Vielä 1950-luvulla fugun syönnistä saattoi kuolla 400 ja sairastua yli 31 000 henkeä vuosittain.[7]
Shimonosekin kaupunki on Japanin fuguntuotannon keskus.[8]
Takifugu rubripes -lajin eläinkunnan pienimpiin kuuluva 390 miljoonan emäsparin genomi on selvitetty vuonna 2001.[9] Sillä on noin 31 000 geeniä, joiden avulla se tuottaa noin 33 600 proteiinia.[3] Fugun genomi on noin kahdeksasosa ihmisen genomista, mutta se sisältää useimmat ihmiselläkin olevista geeneistä ja säätelyelementeistä. Tämän vuoksi fugua on käytetty verrokkina myös vuonna 2003 julkaistun ihmisen genomin selvittämisessä ja esimerkiksi ihmisen geenimäärien arvioinnissa.[9][10]
Takifugu rubripes (syn. Fugu rubripes) eli fugu on tunnetuin pallokalalaji.
Takifugu rubripes est un fugu, une espèce de poissons du genre Takifugu, de la famille des Tetraodontidae. Cette espèce est un organisme modèle pour la recherche scientifique.
Il fugu giapponese o torafugu, (Takifugu rubripes, Temminck & Schlegel, 1850) è un pesce palla di acqua salata di grandi dimensioni.
Il corpo è coperto da piccole spine, è presente una grande macchia nera tagliata da una linea bianca sul lato appena prima la pinna pettorale. Le dimensioni comuni si attestano intorno ai 40 centimetri, anche se gli adulti possono tranquillamente arrivare ad 80 centimetri.
La specie è spesso indicata come Fugu rubripes. Il genere Fugu, infatti, è sinonimo del tuttavia preferito genere Takifugu.[1] Takifugu significa pesce palla in giapponese e Rubripes proviene dal latino ruber e pēs che significano pelo rosso.[2]
La specie è diffusa nel Mar del Giappone, nel Mar Cinese Orientale e nel Mar Giallo a Nord di Sakhalin, alla profondità di 10-135 metri. Questa è una specie demersale. Per la deposizione delle uova risalgono negli estuari; I pesci giovani sono molto eurialini e rimangono nelle bocche dei fiumi e nelle lagune, maturando per un anno prima di migrare definitivamente nell'Oceano.
Come negli altri pesci palla, alcuni organi del pesce palla giapponese contengono tetrodotossina e sono molto tossici. La tossina è ampiamente concentrata nel fegato e nelle ovaie, è leggermente presente anche nell'instestino e nel grassi, ma assente dalla pelle e dai testicoli.
Il fugu giapponese o torafugu, (Takifugu rubripes, Temminck & Schlegel, 1850) è un pesce palla di acqua salata di grandi dimensioni.
Takifugu rubripes is een straalvinnige vissensoort uit de familie van kogelvissen (Tetraodontidae).[1] De wetenschappelijke naam van de soort is voor het eerst geldig gepubliceerd in 1850 door Temminck & Schlegel.
Bronnen, noten en/of referentiesRozdymka tygrysia (Takifugu rubripes) – gatunek ryby z rodziny rozdymkowatych (Tetraodontidae). Pierwsza ryba i drugi kręgowiec (po człowieku), którego genom został całkowicie zsekwencjonowany i publicznie udostępniony. Jest organizmem modelowym. Jej wnętrzności (zwłaszcza wątroba i jajniki) oraz ikra zawierają silnie toksyczną, niebezpieczną dla człowieka tetrodotoksynę (TTX).
Występuje w wodach słonych i słonawych (w estuariach) północno-zachodniej części Oceanu Spokojnego – w zachodniej części Morza Japońskiego, w Morzu Wschodniochińskim i w Morzu Żółtym. Dorosłe osobniki rzadko wpływają do wód słonawych, natomiast młode są tam często spotykane.
Osiąga przeciętnie 40 cm, maksymalnie 80 cm długości. Rozmnaża się w morzu, od marca do maja. Ikrę składa na kamieniach.
Jest wysoko ceniona w kuchni japońskiej[2].
Genom rozdymki tygrysiej zsekwencjonowano w październiku 2001 roku w ramach Fugu Genome Project zainicjowanego w 1989 w Cambridge przez Sydneya Brennera. Genom ten jest najkrótszym wśród genomów kręgowców – zawiera około 365 Mpz (milionów par zasad)[3] i – ze względu na wiele podobieństw – jest wykorzystywany do analizowania genomu ludzkiego[4]. Zidentyfikowano ponad 30 000 genów rozdymki tygrysiej[5].
Rozdymka tygrysia (Takifugu rubripes) – gatunek ryby z rodziny rozdymkowatych (Tetraodontidae). Pierwsza ryba i drugi kręgowiec (po człowieku), którego genom został całkowicie zsekwencjonowany i publicznie udostępniony. Jest organizmem modelowym. Jej wnętrzności (zwłaszcza wątroba i jajniki) oraz ikra zawierają silnie toksyczną, niebezpieczną dla człowieka tetrodotoksynę (TTX).
Występuje w wodach słonych i słonawych (w estuariach) północno-zachodniej części Oceanu Spokojnego – w zachodniej części Morza Japońskiego, w Morzu Wschodniochińskim i w Morzu Żółtym. Dorosłe osobniki rzadko wpływają do wód słonawych, natomiast młode są tam często spotykane.
Osiąga przeciętnie 40 cm, maksymalnie 80 cm długości. Rozmnaża się w morzu, od marca do maja. Ikrę składa na kamieniach.
Jest wysoko ceniona w kuchni japońskiej.
Osobny artykuł: Takifugu.Genom rozdymki tygrysiej zsekwencjonowano w październiku 2001 roku w ramach Fugu Genome Project zainicjowanego w 1989 w Cambridge przez Sydneya Brennera. Genom ten jest najkrótszym wśród genomów kręgowców – zawiera około 365 Mpz (milionów par zasad) i – ze względu na wiele podobieństw – jest wykorzystywany do analizowania genomu ludzkiego. Zidentyfikowano ponad 30 000 genów rozdymki tygrysiej.
Takifugu rubripes ou torafugu (em japonês: 虎河豚), também conhecido como Fugu rubripes) é um tetraodontídeo do gênero Takifugu. Uma característica desta espécie é que ela possui um genoma muito pequeno, que é usado como uma 'referência' para identificar genes e outros elementos em outros genomas humano ou vertebrados. O genoma foi publicado em 2002,[1] o primeiro genoma vertebrado a se tornar publicamente disponível após o genoma humano.
Embora frequentemente conhecido na literatura genômica como Fugu rubripes, o gênero Fugu é um sinônimo de Takifugu,[2] daí o nome Takifugu rubripes ser atualmente usado para este peixe.
Takifugu rubripes ou torafugu (em japonês: 虎河豚), também conhecido como Fugu rubripes) é um tetraodontídeo do gênero Takifugu. Uma característica desta espécie é que ela possui um genoma muito pequeno, que é usado como uma 'referência' para identificar genes e outros elementos em outros genomas humano ou vertebrados. O genoma foi publicado em 2002, o primeiro genoma vertebrado a se tornar publicamente disponível após o genoma humano.
Cá nóc hổ (Danh pháp khoa học: Takifugu rubripes) là một loài cá nóc trong họ Tetraodontidae,[3] [5][6] chúng còn được biết đến với tên gọi là cá nóc Nhật Bản hay Torafugu (tiếng Nhật: 虎河豚), hay còn được biết đến là Fugu rubripes)[7] Chúng là cá ngon nổi tiếng ở Nhật Bản, Nam Hàn, Trung Quốc.
Cá nóc hổ lớn thường sống ở vùng nước gần bờ, thỉnh thoảng vào khu vực nước lợ. Cá con thường thấy ở cửa sông nước lợ. Khi lớn chuyển ra xa bờ. Đẻ ở biển từ tháng 3 đến tháng 5. Trứng bám vào đá ở khu vực có đá cuội sâu chừng 20 mét. Gan và buồng trứng có độc, ruột nhẹ hơn, thịt, da và tinh hoàn không độc. Với cái bụng nhô ra và vây vụng về, cá nóc hổ trông có vẻ hiền lành như một con cá vàng cảnh nhưng cá nóc hổ có chứa một trong những chất độc thần kinh gây chết người mạnh nhất của thiên nhiên, có thể giết chết một người dù họ mới chỉ ăn được một vài miếng sashimi cá nóc [cần dẫn nguồn].
Ấu trùng cá nóc cũng có thể là chất độc đối với động vật ăn thịt, ngay cả những ấu trùng của cá nóc được trang bị một độc tố cũng có thể làm cho động vật ăn thịt nhổ chúng ra, ngay cả những con cá nóc con cũng chứa độc tố, cá nóc con độc đến mức buộc cá khác ăn chúng phải nhả ra ngay lập tức, cá mẹ truyền độc tố mạnh cho cá con đang phát triển trong buồng trứng, giúp giải thích tại sao cá nóc được trang bị vũ khí giết người ngay từ khi sinh ra[8].
Từng đánh bắt được con cá nóc hổ nặng 6,1 kg dài 66 cm, chiều ngang cơ thể lên tới 22 cm, Phần thịt có thể ăn được của con cá nóc này khoảng 3 kg và có thể làm món sashimi phục vụ cho 30 người. và trong bụng cá chứa khoảng 3 triệu quả trứng. Con cá nóc hổ này có thể là một trong số những con cá lớn nhất thuộc loại này được nuôi thả trên biển. Trứng và gan của loài cá này chứa một loại chất độc thần kinh cực mạnh[9][10]
Cá nóc hổ là một trong hơn 100 loài cá nóc ăn được, là loài phổ biến nhất ở Nhật Bản. Trong tiếng Nhật, nó được gọi là Honfugu hay Oofugu. Mùa chính là mùa đông hoặc chậm hơn một chút, có nhiều ở trung và đông Nhật Bản, là món đặc sản của vùng Hamamatsu và Shizuoka. Người Nhật đánh bắt 11.000 tấn/năm, nuôi 4.700 tấn và 13.000 tấn nhập về từ Trung hoa và Nam Hàn. Ở Nhật, mặc dù có thể mua cá làm sẵn, người ta cần giấy phép đặc biệt để có thể xẻ cá, phục vụ cá hoặc bán cá vì cơ quan nội tạng của nó có chức chất độc gây chết người rất mạnh.
Cá nóc Nhật Bản được giới đại gia sành ăn coi là sơn hào hải vị, nhưng cũng là thực phẩm tiềm ẩn sự độc hại có thể đoạt mạng người nếu không chế biến cẩn trọng. Hàng năm ở Nhật Bản, nhiều người phải nhập viện vì ăn cá nóc, thỉnh thoảng hậu quả rất nghiêm trọng. Những người mê mẩn cá nóc nói rằng cảm giác ngưa ngứa, kích thích mà thịt cá nóc để lại trên lưỡi, vốn do chất độc thần kinh có trong người loại cá này gây ra. Ngon nhất là món làm từ cá nóc hổ, giá cá nóc hổ tới 40.000 Yen (tương đương khoảng 7 triệu đồng)[11]
Cá nóc hổ (Danh pháp khoa học: Takifugu rubripes) là một loài cá nóc trong họ Tetraodontidae, chúng còn được biết đến với tên gọi là cá nóc Nhật Bản hay Torafugu (tiếng Nhật: 虎河豚), hay còn được biết đến là Fugu rubripes) Chúng là cá ngon nổi tiếng ở Nhật Bản, Nam Hàn, Trung Quốc.
Takifugu rubripes
(Temminck & Schlegel, 1850)
Бурый скалозуб[2], или бурый фугу[2], или бурая собака-рыба[2], или глазчатая собака-рыба[3], или северная собака-рыба[4] (лат. Takifugu rubripes) — вид морских лучепёрых рыб из семейства иглобрюховых отряда иглобрюхообразных.
Общая длина тела достигает 80 см, но обычно около 40 см. На боках, позади грудных плавников, имеется по одному крупному круглому чёрному пятну, окруженному белым кольцом. Тело покрыто колючками. В спинном плавнике 16—19, в анальном 13—16 мягких лучей, жестких нет. Печень и яичники чрезвычайно ядовиты. Кишечник менее ядовит; мясо, кожа и семенники не ядовиты.
Низкобореальный субтропический приазиатский вид, обитающий в морских и солоноватых водах северо-западной части Тихого океана. Распространен на юге Охотского моря (северное побережье острова Хоккайдо), в западных акваториях Японского (вдоль материкового побережья от Пусана до залива Ольга; вдоль островного от юго-западного побережья острова Хонсю до юго-западного Сахалина), Жёлтого и Восточно-Китайского морей, по тихоокеанскому побережью Японии от Вулканического залива до острова Кюсю. В российских водах Японского моря, куда заходит севернее залива Петра Великого и до Южного Сахалина, обычен в летний период. Неритическая демерсальная (донная) немигрирующая рыба, встречающаяся на глубинах до 100 м. Взрослые рыбы держатся в бухтах, иногда проникая в солоноватые воды. Мальки часто встречаются в солоноватоводных устьях рек. По мере роста удаляются от побережий.
Нерест происходит в морях с марта по май. Икру прикрепляют к скалам в тихих местах, на глубине около 20 м.
Бурый скалозуб, или бурый фугу, или бурая собака-рыба, или глазчатая собака-рыба, или северная собака-рыба (лат. Takifugu rubripes) — вид морских лучепёрых рыб из семейства иглобрюховых отряда иглобрюхообразных.
红鳍东方鲀(学名:Takifugu rubripes,又名紅鰭多紀鲀,俗名虎河魨、氣規、規仔)为輻鰭魚綱魨形目四齒魨亞目四齒鲀科东方鲀属的一種鱼类。
本魚分布于西北太平洋區,包括日本、韓國、北韓,以及中國、东海、黄海、台灣等海域。该物种的模式产地在長崎。[1]
水深5至60公尺。
本魚體呈圓筒形,被覆由鱗片特化的細棘;口小。魚背部墨綠色,散布一些不規則黑斑,腹部銀白色。尾鰭截形,背鰭軟條16至19枚;臀鰭軟條13至16枚,體長可達70公分。
本魚幼魚常在沙泥底質的近海區域活動,一年後則移往外海區棲息,最適溫為14至25℃,屬於廣鹽性魚類。游動緩慢,受驚嚇時會吸入大量空氣或水,將魚體鼓脹成圓球狀,以嚇退掠食者,屬雜食性,以小型底棲動物和藻類為食。
為高經濟價值的食用魚,肉質細緻,在日本已經大量地人工養殖,肝臟及卵巢均有河豚毒素。
トラフグ (虎河豚、英: Japanese pufferfish、学名: Takifugu rubripes)は、フグ目フグ科に属する魚類。
分布は、太平洋北西部、日本海西部、黄海、東シナ海など。北海道室蘭付近が北限。湾内などに多く、成長するまでは河口の汽水域にもいる。
体長 70 cm 程度になる。産卵は春。小魚、甲殻類などを食べる。
食用として取引されるフグの中では最も高級とされる。他のフグ類同様に神経毒であるテトロドトキシンを含むため、調理には免許が必要である。特に肝臓と卵巣は毒性が強い。
石川県では1年以上も卵巣を塩漬けにしたうえ、さらに糠に漬け込んで毒を抜いた珍味「河豚の卵巣の糠漬け」が食用として供されている。ただし、解毒に至るプロセスは依然解明されていない。
本種は養殖もされる。近年では、毒をもたないトラフグの養殖がされるようになり、今後の動向が注目される(海のフォアグラも参照)ほか、2008年には栃木県那珂川町の株式会社夢創造が、2011年には長野県飯田市の飯田市南信濃振興公社(道の駅遠山郷を参照)が、ともに温泉水を用いた毒を持たないトラフグの養殖を成功させており「温泉とらふぐ」の名称で地域活性化を行っている。
トラフグのゲノムにはジャンクDNA配列が非常に少なく、ゲノムサイズは 3.5-4 億塩基対と脊椎動物では最も小さい(ヒトゲノムは30億塩基対)が、遺伝子の数はヒトとほぼ同じであると考えられる。つまり遺伝子密度が高い生物といえる。これはゲノミクスなどでの遺伝子解析を容易にする。線虫をモデル生物として有名にしたシドニー・ブレナーは、このことに注目し、フグゲノムプロジェクトを立ち上げた。これによってトラフグは生物学において一躍有名になった。
ゲノムプロジェクトから明らかになったトラフグの免疫システムのうち、自然免疫系で重要な働きをするTLR遺伝子が明らかとなった。ヒトは10種類のTLR分子で体内に侵入する微生物を発見するが、トラフグにもヒトとほとんど同じ種類のTLR分子を持っており、ヒトと同様のシステムでトラフグ体内に侵入する微生物を認識すると考えられている。
しかし、トラフグにはヒトには存在しないTLR分子として、TLR21やTLR22分子を持っており、ヒトよりも、より鋭敏に体内に侵入した微生物を認識できると予想されている。
トラフグ (虎河豚、英: Japanese pufferfish、学名: Takifugu rubripes)は、フグ目フグ科に属する魚類。
자주복은 참복과의 물고기로 흔히 참복이라 부른다. 몸길이 70cm 남짓하고 가늘고 길며 등과 배쪽에 잔가시가 밀생해 있다. 몸빛은 회청갈색으로 배쪽은 희다. 먼바다의 낮은 곳에서 생활하며 새우·게·물고기 등을 잡아먹고 사는데, 수온 15℃ 이하에서는 먹이를 먹지 않고, 10℃ 이하이면 모래 속에 몸을 묻는 습성이 있다. 산란기는 3-6월로 수심 20m 부근의 모래나 자갈 바닥에 알을 낳는다. 살·껍질·정소에는 독이 없으며, 간과 난소, 내장에 테트로도톡신이라는 맹독이 있다. 독성은 계절·개체·지역에 따라 다르다. 고기맛이 뛰어나 요리법이 발달되어 있다. 한국 전 연해와 일본·타이완·중국·동중국해에 분포하고 있다.
자주복은 참복과의 물고기로 흔히 참복이라 부른다. 몸길이 70cm 남짓하고 가늘고 길며 등과 배쪽에 잔가시가 밀생해 있다. 몸빛은 회청갈색으로 배쪽은 희다. 먼바다의 낮은 곳에서 생활하며 새우·게·물고기 등을 잡아먹고 사는데, 수온 15℃ 이하에서는 먹이를 먹지 않고, 10℃ 이하이면 모래 속에 몸을 묻는 습성이 있다. 산란기는 3-6월로 수심 20m 부근의 모래나 자갈 바닥에 알을 낳는다. 살·껍질·정소에는 독이 없으며, 간과 난소, 내장에 테트로도톡신이라는 맹독이 있다. 독성은 계절·개체·지역에 따라 다르다. 고기맛이 뛰어나 요리법이 발달되어 있다. 한국 전 연해와 일본·타이완·중국·동중국해에 분포하고 있다.
이 문서에는 다음커뮤니케이션(현 카카오)에서 GFDL 또는 CC-SA 라이선스로 배포한 글로벌 세계대백과사전의 내용을 기초로 작성된 글이 포함되어 있습니다.