Rubus pubescens (dwarf red blackberry, dwarf red raspberry, dewberry) is a herbaceous perennial widespread across much of Canada and the northern United States, from Alaska to Newfoundland, south as far as Oregon, Colorado, and West Virginia.[4][5]
Dewberry is known as a subshrub or herbaceous perennial (Kartesz 2011). The trailing stems (stolons) are 10 to 30 cm (4 to 12 in) in length, and the upright petioles are usually less than 20 cm (8 inches) tall. They differ from larger shrubby species in the genus in that the only upright part is herbaceous and only lightly speckled with fine hairs (hence the specific epithet pubescens), as opposed to the woody stems and larger prickles that cover many other species of Rubus[6][7]
Leaves are compound with three more or less sessile (stalk-less), diamond-shaped leaflets. The middle leaflet is the largest, and most symmetrical, while the two side leaflets are wider below the midrib; all leaflets have toothed margins.[6] With the exception of the trailing stems, all parts of the plant are shed in the fall.[7]
Flowers have five white petals, often curled backwards, and the yellowish anthers give the center an appearance of yellow and black speckles. Flowering typically occurs between late May and late June, depending on the locality, but occasional flowers can be seen from early May through August. Flowers usually produce a single shiny red fruit, in the form of a cluster of drupelets (several tiny berries attached to a central receptacle), in early July. Like a blackberry, the fruit does not easily separate from its receptacle.[7]
Dewberry is found in moist conifer or mixed-wood forests, with canopies dominated by spruce and fir with lesser components of aspen, maple, birch, or pine. It roots primarily in the organic layers of the soil. It is often found growing with bunchberry (Cornus canadensis), wild lily of the valley (Maianthemum canadensis), and goldthread (Coptis trifolia).
Dewberry is most common in boreal and temperate forested areas of Canada and the United States of America, but ranges from montane to coastal elevations, and from the arctic to the great plains, giving it a wide distribution in both north-south and east-west directions.[7]
Dewberry is eaten by a variety of mammals and birds, including black and grizzly bears, many small rodents, and game birds such as grouse.
Although the shallow-rooting tendency of dewberry makes it susceptible to damage by fire, it spreads quickly over a site by rhizomes, and can become an important component of ground cover after low and moderate-intensity disturbance,[8] thereby reducing soil water loss from evaporation.
Like other members of the genus, dewberry is an insect-pollinated plant. Without insect pollination, the number of fruits produced and the number of drupelets per fruit can decrease by 85-95%.[9] Because of its early flowering time, dewberry may be an important food source for insect pollinators in late spring, before the more nutritious and abundant flowering plants (e.g., red raspberry or blueberry crops) become available.
Although dewberries are often too scattered and small to be an important traditional food for aboriginal groups in North America, those groups living in southern and eastern parts of the continent used the roots medicinally, to relieve various stomach ailments or to treat women with pregnancy or menstruation-related problems.[6]
The fruits are sweet and juicy right off the plant, but can also be used in jams, jellies, and most recipes involving red raspberries. If separating the berry from the receptacle frustrates your efforts to obtain a tasty treat, just eat the berry and receptacle together - both are quite edible.
Dewberry is listed as threatened in the state of Illinois, where it is more commonly known as dwarf raspberry.[10] This status is probably due to a combination of human habitat destruction and a natural rarity at the southern limit of this species' range.
{{cite web}}
: CS1 maint: others (link) Note that this website has been superseded by World Flora Online Rubus pubescens (dwarf red blackberry, dwarf red raspberry, dewberry) is a herbaceous perennial widespread across much of Canada and the northern United States, from Alaska to Newfoundland, south as far as Oregon, Colorado, and West Virginia.
Rubus pubescens
La ronce pubescente[1], catherinette ou catherinettes (Rubus pubescens) est une plante vivace herbacée de la famille des Rosaceae. Elle pousse dans l'Est de l'Amérique du Nord.
Rubus pubescens Raf. ne doit pas être confondu avec Rubus pubescens Weihe ex Boenn., nom illégitime synonyme de Rubus chloocladus W.C.R.Watson
Les fruits sont sucrés et juteux et peuvent être mangés nature, mais ils peuvent également être utilisés dans les confitures, les gelées et dans la plupart des recettes à base de framboises rouges.
Les feuilles sont également comestibles et aromatiques.
Rubus pubescens
La ronce pubescente, catherinette ou catherinettes (Rubus pubescens) est une plante vivace herbacée de la famille des Rosaceae. Elle pousse dans l'Est de l'Amérique du Nord.
Rubus pubescens, tên thông dụng: mâm xôi lùn đỏ, dewberry, là một loài thực vật có hoa thuộc chi Mâm xôi. Loài này có mặt trên khắp Canada và phía bắc Hoa Kỳ, bắt đầu từ Alaska tới Newfoundland, chạy xuống phía nam tới các bang như Oregon, Colorado, và tây Virginia.
R. pubescens được biết đến như một cây bụi thân thảo lâu năm, khá thấp, cao khoảng từ 10 đến 40 cm, các cuống lá nếu đứng thẳng thường cao hơn 20 cm. R. pubescens khác với các loài cây bụi lớn trong cùng chi ở chỗ nó là thân thảo và có lông tơ mịn phủ thân, trong khi các cây bụi kia lại là thân gỗ và đầy gai nhọn[1][2][3].
Lá có răng cưa, rụng theo mùa, có 3 hoặc 5 thùy mọc đối xứng, có hình thoi, có phủ lông thưa thớt. Hoa lưỡng tính, mọc thành cụm từ 1 tới 3 hoa, có 5 cánh màu trắng muốt hoặc phớt hồng, thường cuộn tròn về phía sau, các bao phấn màu vàng tập trung tại trung tâm, đường kính 6 – 8 mm. Hoa thường nở vào giữa cuối tháng 5 đến cuối tháng 7, nhưng tùy thuộc vào địa phương, hoa cũng có thể nở đến tháng 8. Quả hạch có màu đỏ sáng bóng, có hình cầu hoặc hình nón, đường kính 0,5 – 1,4 cm. Số nhiễm sắc thể của R. pubescens là 14[1][2][3].
R. pubescens thường mọc trong các đầm lầy, ven suối, các khu rừng ẩm, rừng hỗn giao, đất nhiều cát[1]. Trong tự nhiên, R. pubescens thường lai tạp với R. arcticus, và cũng thường bị nhầm lẫn với các loài dâu tây dại[1][2].
Quả của R. pubescens là nguồn thức ăn của các loài vật có vú, chim chóc, kể cả các thổ dân Bắc Mỹ. Quả có vị ngọt, có thể dùng làm mứt, ăn sống, nấu chín hoặc phơi khô. Một số bộ phận của cây được dùng làm thuốc trị những bệnh liên quan đến các phụ nữ, kể cả các sản phụ[3].
R. pubescens được liệt kê là loài bị đe dọa ở bang Illinois, phần lớn là do sự hiếm có trong tự nhiên của nó ở bang này[4].
Rubus pubescens, tên thông dụng: mâm xôi lùn đỏ, dewberry, là một loài thực vật có hoa thuộc chi Mâm xôi. Loài này có mặt trên khắp Canada và phía bắc Hoa Kỳ, bắt đầu từ Alaska tới Newfoundland, chạy xuống phía nam tới các bang như Oregon, Colorado, và tây Virginia.